Câu Chuyện Của Một Quán Ăn Nhỏ Giữa Đà Lạt – Và Những Người Đã Góp Thành Quê Xưa

Câu Chuyện Của Một Quán Ăn Nhỏ Giữa Đà Lạt – Và Những Người Đã Góp Thành Quê Xưa

Câu Chuyện Của Một Quán Ăn Nhỏ Giữa Đà Lạt – Và Những Người Đã Góp Thành Quê Xưa

Quê Xưa sinh ra từ một khát khao rất nhỏ: tạo nên một quán ăn mà ai bước vào cũng có cảm giác như đang trở về với bếp nhà mình.

Không gian quán được đặt nhiều chi tiết cũ, mộc, từ bộ bàn ghế gỗ đến những vật dụng quen thuộc như chiếc rổ tre, chai mắm, thố đất… Từng món đồ đều được chủ quán chọn lựa suốt nhiều năm, không phải vì giá trị trang trí mà vì nó gợi cảm giác thân quen – cảm giác của những bữa cơm gia đình đúng nghĩa.

Và rồi quán mở cửa, từng ngày trôi qua, Quê Xưa bắt đầu có thêm những câu chuyện mới – từ chính những người ghé đến.

Có người khách từ miền Trung kể rằng món cá kho của quán làm họ nhớ đến ngoại.

Có cặp vợ chồng trẻ bảo rằng cứ mỗi lần trở lại Đà Lạt là nhất định phải ăn bữa cơm ở đây, như một thói quen đầy trìu mến.

Có nhóm khách địa phương ghé mỗi tuần, gọi đúng một vài món quen thuộc, bảo rằng “ăn để thấy thân thuộc”.

Tất cả những câu chuyện ấy, từng giọng nói, từng nụ cười, từng lời khen hay góp ý… đều trở thành một phần linh hồn của Quê Xưa.

Bởi một quán ăn chỉ thật sự có hồn khi nó gắn liền với cảm xúc của người đến và người ở lại.

Chúng mình trân trọng từng vị khách, từng bữa cơm, từng khoảnh khắc. Và chúng mình biết rằng: để giữ được sự mộc mạc và ấm áp ấy cần rất nhiều tâm huyết – từ cách chọn nguyên liệu, cách nấu, cách bày bàn đến cách chào đón khách.

Quê Xưa sẽ tiếp tục bền bỉ giữ gìn hương vị của bữa cơm gia đình, để mỗi lần bạn quay lại vẫn là cảm giác thân quen ấy, nhưng có thêm một chút mới mẻ, một chút ấm áp.

Cảm ơn bạn đã trở thành một phần của câu chuyện này.

Chúng mình sẽ luôn giữ bếp ấm, để bạn luôn có một nơi để trở về, giữa Đà Lạt êm đềm.