Bữa Cơm Từ Ký Ức – Khi Chúng Ta Chậm Lại Để Yêu Thương Nhiều Hơn

Bữa Cơm Từ Ký Ức – Khi Chúng Ta Chậm Lại Để Yêu Thương Nhiều Hơn

Bữa Cơm Từ Ký Ức – Khi Chúng Ta Chậm Lại Để Yêu Thương Nhiều Hơn

Giữa những ngày Đà Lạt bận rộn với du khách, đôi khi chúng ta quên mất rằng điều kéo chúng ta lại gần nhau không phải là những điều lớn lao, mà chính là một bữa cơm nóng được đặt giữa bàn. Ở Quê Xưa, chúng mình vẫn luôn tin rằng: một bữa ăn ngon có thể chữa lành rất nhiều điều.

Bếp của Quê Xưa được nhóm lửa mỗi ngày từ rất sớm. Mỗi món ăn đều bắt đầu từ những điều giản dị nhất: bó rau còn sương, rổ củ quả vừa được lựa xong, mẻ thịt mới tươi, nồi nước dùng ninh lâu cho thật ngọt. Chúng mình không muốn chạy theo sự cầu kỳ, mà muốn gìn giữ cái hương vị mà ai cũng từng ăn trong những bữa cơm nhà.

Mùi hành phi thơm lừng, tiếng xào nấu trong bếp, hơi nóng từ nồi canh mới bưng ra – tất cả đều gợi lại những ký ức không tên. Có khách kể rằng họ đã nhớ lại hình ảnh mẹ đứng trong bếp, tay đảo đều nồi cá kho. Có người bảo rằng lâu lắm rồi mới được ngồi xuống ăn cơm đúng nghĩa, không vội vàng, không mở điện thoại.

Bữa cơm ở Quê Xưa là sự kết nối.

Kết nối giữa người với người, giữa những câu chuyện vốn vẫn bị bỏ lửng vì ai cũng bận. Kết nối cả với chính mình – khi ta cho phép bản thân chậm lại, cảm nhận sự bình yên mềm mại của một bữa ăn ấm.

Trong cái se lạnh đặc trưng của Đà Lạt, một nồi canh nóng hay đĩa rau luộc chấm mắm làm người ta thương nhau hơn một chút. Và chính những khoảnh khắc giản dị ấy lại là điều khiến chúng mình tiếp tục mở bếp mỗi ngày, tiếp tục nêm gia vị thật vừa, tiếp tục gìn giữ hương vị của những ký ức thân quen.
Ở Quê Xưa, chúng mình không chỉ phục vụ món ăn — chúng mình phục vụ cảm giác được trở về.